Nguyên nhân và phòng chống rối loạn nhân cách Schizotypal

Ngày nay, chính xác bất thường nào trong hình thành nhân cách tạo nên rối loạn Schizotypal còn chưa được nghiên cứu rõ ràng. Nó có thể là một hoặc nhiều yếu tố nguy cơ liên quan đến bỏ bê, lạm dụng hoặc tuổi thơ căng thẳng.

 Nguyên nhân và phòng chống rối loạn nhân cách Schizotypal

 Nguyên nhân và phòng chống rối loạn nhân cách Schizotypal

Rối loạn nhân cách Schizotypal thuộc nhóm bệnh tâm thần. Bệnh nhân thường biểu hiện lập dị, cô độc giữa xã hội và hầu như không có mối quan hệ thân thiết. Lí do bởi chính bản thân họ luôn giữ khoảng cách với mọi người vì ngại giao tiếp, không thấy thoải mái khi phải giao tiếp. Đôi khi bệnh nhân cũng trải qua hoang tưởng hay ảo giác mức độ nhẹ.

Nguyên nhân gây bệnh

Các dấu hiệu điển hình nhất của rối loạn nhân cách Schizotypal gồm:

  • Hành vi kì dị bất thường, cách ứng xử lập dị.
  • Không giỏi giao tiếp: tỏ thái độ không thân thiện, thô lỗ.
  • Tự cô lập, tránh xa mọi người.
  • Có suy nghĩ và nhận thức méo mó, không phù hợp thực tại.

Tính cách hình thành từ sự kết hợp của cảm xúc, suy nghĩ và các hành vi của từng cá nhân, có tính duy nhất đặc trưng cho từng người. Tính cách cũng liên quan cách xem, hiểu và mối quan hệ của từng cá nhân với thế giới bên ngoài, cũng như cách nhận định chính bản thân mình. Tính cách hình thành chịu nhiều tác động trong thời thơ ấu, bị ảnh hưởng bởi sự tương tác của các khuynh hướng di truyền và yếu tố môi trường.

Đôi khi, có những người thường xuyên cư xử một cách không thích hợp hoặc có những biểu hiện bất thường không phù hợp thực tại, có thể nghi ngờ đó là bệnh nhân rối loạn nhân cách.

Thông thường, trẻ em trong suốt quá trình trưởng thành sẽ học tập và thích nghi với những tình huống giao tiếp xác hội và dần học cách để phản ứng lại một cách thích hợp. Đối với rối loạn nhân cách Schizotypal, quá trình này diễn ra một cách bất thường. Do đó, hình thành nên một nhân cách bị rối loạn và có thể dẫn đến những suy nghĩ không phù hợp thực tế, những niềm tin bất hợp lý thậm chí ảo tưởng và hoang tưởng.

Ngày nay, chính xác bất thường nào trong hình thành nhân cách tạo nên rối loạn Schizotypal còn chưa được nghiên cứu rõ ràng. Nó có thể là một hoặc nhiều yếu tố nguy cơ liên quan đến bỏ bê, lạm dụng hoặc tuổi thơ căng thẳng.

Nguyên nhân gây bệnh

Nguyên nhân gây bệnh

Yếu tố nguy cơ

Bác sĩ tư vấn: Mặc dù chưa hiểu rõ nguyên nhân gây bệnh chính xác, nhưng các yếu tố sau đây được cho là làm tăng nguy cơ hoặc trực tiếp gây ra rối loạn nhân cách Schizotypal. Chúng bao gồm:

– Tiền sử gia đình có người rối loạn nhân tâm thần phân liệt hoặc schizotypal.

– Tuổi thơ bị bỏ bê hoặc bị lạm dụng trong thời thơ ấu.

– Các chấn thương tâm lý khi còn nhỏ.

– Gia đình tan vỡ, cha mẹ li thân.

Phòng chốn

Cho đến hiện tại, hầu như khi các rối loạn nhân cách đã hình thành thì sẽ kéo dài suốt đời, rất khó để thay đổi. Tuy nhiên, quá trình điều trị có thể giúp các triệu chứng bệnh rối loạn nhân cách schizotypal được cải thiện theo thời gian. Một số yếu tố có khả năng giúp triệu chứng thuyên giảm và hỗ trợ bệnh nhân hòa nhập cộng đồng có thể kể đến như: mối quan hệ tích cực (bạn bè, gia đình), nhận ra ý nghĩa các thành tích trong học tập, công việc hay hoạt động xã hội.

Cách phòng chống rối loạn nhân cách tốt nhất là bảo vệ quá trình hình thành nhân cách của trẻ được diễn ra một cách lành mạnh. Xây dựng cho trẻ những đặc tính tích cực như tự tin vào bản thân, bản lĩnh đương đầu thử thách, cảm giác hỗ trợ xã hội. Ngoài ra, việc đào tạo các kỹ năng sống cũng như khả năng giao tiếp xã hội cũng không thể bỏ quên. Việc sớm can thiệp bằng các chương trình bồi dưỡng thanh niên bằng cách khích lệ thành tích cá nhân trẻ và cộng động có trẻ tham gia là rất cần thiết. Tuy nhiên, khi áp dụng can thiệp với một đứa trẻ bằng các tình huống thử thách, thì tốt hơn là cơ hội làm tốt của mình.

Nguồn tapchisuckhoe.edu.vn